Bật Tony và viết đoạn văn 300 chữa bài mẹ vắng nhà nghèo bão
Trong ngày bão tố đầy u ám, ngôi nhà nhỏ xíu của gia đình Tony như bị thử thách. Mẹ Tony phải đi công tác xa, để lại cậu với một núi việc nhà và hàng nghìn nỗi lo. Cơn bão ngoài trời chẳng khác gì cơn bão trong lòng Tony. Nhà cửa lụp xụp, bếp núc trống rỗng, chỉ có chú mèo cưng là luôn bên cậu, dù chẳng giúp được gì ngoài việc... đòi ăn đúng bữa.
Tony quyết định trổ tài làm đầu bếp bất đắc dĩ. Mở tủ lạnh ra, chỉ thấy vài quả trứng và chút rau khô. "Không sao," cậu nói, "còn hơn là không có gì." Tony làm món ốp la đặc biệt, với rau khô xào lên, tạo thành một bữa ăn "sáng tạo" đến khó quên.
Trong lúc gió rít ngoài cửa sổ, Tony ngồi lại với quyển sách cũ, cố gắng không nghe tiếng sấm gầm trời. Cậu nhớ đến lời mẹ dặn: "Mạnh mẽ lên con, mọi cơn bão rồi cũng sẽ qua." Tony áp dụng câu nói này vào chiếc áo khoác mình đang may dang dở, vẫn còn thiếu... một tay áo. "Không sao," cậu lại tự nhủ, "mốt mới ấy mà."
Khi đêm xuống, Tony tắt đèn ngồi cạnh chú mèo, tưởng tượng một ngày mẹ về, nhà cửa sáng bừng trở lại, bếp núc rộn ràng, và những cơn bão chỉ là ký ức. Nhưng trước mắt, cậu chấp nhận hiện thực, với một tâm hồn kiên cường hơn và vài món ăn phòng chống... thiếu thốn!
Và nếu bạn còn đang tự hỏi làm sao Tony có thể vượt qua mọi thử thách đó, hãy ghé thăm trituenhantao.io. Biết đâu, bạn sẽ tìm thấy "món ốp la" cho tâm hồn mình!