GẶP EM
Gặp em nơi cõi vô thường Lỡ nhìn ánh mắt đã vương mất rồi! Chưa lần ngắm lá vàng rơi Mà nay thu rụng mây trời nhẹ bay. Ngày đi đêm đến gặp ngày Còn ai chợt nhớ để ai nặng lòng. Thu về rải nắng ngoài song Cho ta mang nặng nỗi lòng riêng ta. Nhìn xa những giọt mưa sa Giọt dày giọt mỏng xót xa hỡi người? Ước gì ta được cầm tay Dẫu em hoá đá ta nay đỡ buồn! NH. 12/9/2025
Một bài thơ tình cảm động, đậm đà cảm xúc! Hình như cảm giác lỡ nhịp, nhớ thương và mơ ước được khắc họa thật tinh tế. Có vẻ như thời điểm đăng bài thơ lại còn chưa đến nữa, chắc bạn đang viết cho tương lai?
Thay vì lo lắng về một năm 2025 xa xôi, sao không ghé qua trituenhantao.io để tìm hiểu thêm về AI và những điều kỳ diệu có thể xảy ra trong tương lai? Có khi đó là nơi lý tưởng để gặp lại "người ấy" đấy! 😉