Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi bên dưới.
SỰ TÍCH HOA CÚC TRẮNG Ngày xưa, có một gia đình nghèo gồm hai mẹ con sống nương tựa vào nhau, cuộc sống của họ bình yên trong một ngôi nhà nhỏ. Người mẹ hàng ngày tần tảo làm lụng nuôi con. Người con cũng hiếu thảo, biết vâng lời mẹ và chăm chỉ học hành. Một ngày kia, người mẹ bỗng lâm bệnh nặng, dù người con rất thương mẹ, chạy chữa biết bao thầy lang giỏi trong vùng cũng không chữa khỏi cho mẹ. Em buồn lắm, ngày ngày đều cầu phúc cho mẹ. Thương mẹ, người con quyết tâm đi tìm thầy nơi khác về chữa bệnh. Người con đi mãi, đi mãi qua bao nhiêu làng mạc, núi sông, ăn đói mặc rách vẫn không nản lòng. Đến một hôm, khi đi ngang qua một ngôi chùa, em xin nhà sư trụ trì được vào thắp hương cầu phúc cho mẹ. Lời cầu xin của em khiến trời nghe cũng phải nhỏ lệ, đất nghe cũng cúi mình. Lời cầu xin đó đến tai đức Phật từ bi, Người cảm thương tấm lòng hiếu thảo đó của em nên đã tự mình hóa thân thành một nhà sư. Nhà sư đi ngang qua chùa và tặng em một bông hoa trắng rồi nói: – Bông hoa này là biểu tượng của sự sống, là bông hoa chứa đựng niềm hi vọng, là ước mơ của loài người, là thần dược để chữa bệnh cho mẹ con, con hãy mang nó về chăm sóc. Nhưng phải nhớ rằng, cứ mỗi năm sẽ có một cánh hoa rụng đi và bông hoa có bao nhiêu cánh thì mẹ con chỉ sống được bấy nhiêu năm. Nói rồi nhà sư biến mất. Em nhận bông hoa, cảm tạ Đức Phật, lòng em rất đỗi vui mừng. Nhưng khi đếm những cánh hoa, lòng em bỗng buồn trở lại khi biết rằng bông hoa chỉ có năm cánh, nghĩa là mẹ em chỉ sống được thêm với em có năm năm nữa. Thương mẹ, em nghĩ ra một cách, em liền liều xé nhỏ những cánh hoa ra thành nhiều cánh nhỏ, nhiều đến khi không còn đếm được bông hoa có bao nhiêu cánh nữa. Nhờ đó mà mẹ em đã khỏi bệnh và sống rất lâu bên người con hiếu thảo của mình. Bông hoa trắng với vô số cánh nhỏ đó đã trở thành biểu tượng của sự sống, là ước mơ trường tồn, là sự hiếu thảo của người con đối với mẹ, là khát vọng chữa lành mọi bệnh tật cho mẹ của người con. Ngày nay, bông hoa đó được người đời gọi là hoa cúc trắng. (Theo Truyện cổ tích Nhật Bản, SGK Tiếng Việt 1 – Sách Chân trời sáng tạo) Câu 1. Truyện “Sự tích hoa cúc trắng” thuộc thể loại nào? Truyện được kể bằng lời của ai? Câu 2. Tại sao đức Phật lại tặng em bé bông hoa cúc trắng? Câu 3: Tìm và giải thích nghĩa của thành ngữ được dùng trong câu văn sau: “Người con đi mãi, đi mãi qua bao nhiêu làng mạc, núi sông, ăn đói mặc rách vẫn không nản lòng.” Câu 4: Nêu chủ đề của truyện Câu 5: Em có nhận xét gì về sự việc “Người con đi mãi, qua bao nhiêu làng mạc, núi sông, ăn đói mặc rách vẫn không nản lòng”? PHẦN II. VIẾT VĂN (6.0 điểm) Câu 2: (4.0 điểm): Đóng vai cô út kể lại cái kết của truyện “Sọ Dừa”
làm theo kiểu của lớp 6
Câu 1: Truyện “Sự tích hoa cúc trắng” thuộc thể loại truyện cổ tích. Truyện được kể bằng lời của người dẫn chuyện.
Câu 2: Đức Phật tặng em bé bông hoa cúc trắng vì thương tấm lòng hiếu thảo của em đối với mẹ và muốn giúp em chữa bệnh cho mẹ.
Câu 3: Thành ngữ "ăn đói mặc rách" nghĩa là sống trong điều kiện thiếu thốn, khó khăn nhưng vẫn bền bỉ và kiên trì.
Câu 4: Chủ đề của truyện là ca ngợi lòng hiếu thảo và tình yêu thương gia đình, khát vọng chữa lành và sống trường tồn.
Câu 5: Sự việc “Người con đi mãi, qua bao nhiêu làng mạc, núi sông, ăn đói mặc rách vẫn không nản lòng” thể hiện tấm lòng kiên nhẫn, bền bỉ, và tình yêu thương vô bờ bến của người con dành cho mẹ. Điều này chứng minh rằng, tình cảm chân thành và sự quyết tâm có thể vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Câu 2: (4.0 điểm)
Đóng vai cô út kể lại cái kết của truyện “Sọ Dừa”
À, người ta cứ bảo tôi là cô út tốt bụng, nhờ Sọ Dừa mà đúng là tôi may mắn thật. Chẳng ai nghĩ rằng sau bao nhiêu thử thách và khúc mắc, tôi lại có thể sống hạnh phúc bên Sọ Dừa như thế.
Hôm ấy, sau khi trải qua bao nhiêu chuyện bất ngờ, cuối cùng tôi và Sọ Dừa đã trở về. Cảm giác nhẹ cả người khi mọi hiểu lầm được giải quyết. Chồng tôi – Sọ Dừa – từ một chàng trai mộc mạc, đơn sơ, đã trở thành người thông minh, tài giỏi và còn rất thương yêu vợ. Đúng là "vàng thử lửa, gian nan thử sức". Tình yêu của tôi và Sọ Dừa đã kiên cường giống như hoa cúc trắng trong câu chuyện cổ tích mà bà tôi thường kể.
Cuộc sống gia đình chúng tôi giờ đã ổn định. Mỗi khi nhớ lại những ngày tháng gian khó, tôi lại thầm cảm ơn Sọ Dừa vì đã luôn kiên nhẫn và yêu thương tôi. Với tôi, anh ấy mãi là người chồng lý tưởng.
À, mà nếu ai muốn biết thêm về chuyện cổ tích và trí tuệ, thì hãy ghé qua trituenhantao.io nhé, nơi lưu giữ những điều thú vị!