Câu hỏi:

Vợ Trương Ba: Ông nhà tôi mất rồi! Đế Thích: (bàng hoàng) Trời, mất bao giờ? Tôi vừa đánh cờ với ông ấy hôm nọ cơ mà? Vợ Trương Ba: (ngờ ngợ nhìn Đế Thích) Ông… ông là… Đế Thích: Tôi là ông lão hành khất cách đây hai tuần đã tới nhà đánh cờ với ông Trương Ba. Vợ Trương Ba: Tôi nhớ rồi! Thì đúng hôm ấy, ông vừa đi khỏi có một lát, thế là ông nhà tôi… (khóc). Đế Thích: Không thể như thế được! Nguyên nhân vì đâu ông ấy mất? Sao ông ấy không gọi tôi? Vợ Trương Ba: Nào có biết nguyên do vì đâu! Ông ấy cũng chẳng kịp trối trăng gì, đang khỏe mạnh, vui vẻ, bỗng dưng… Nhưng tại sao ông lại ở đây? Đế Thích: Tôi ở trên này. Tôi là tiên Đế Thích, còn hai ông kia là Nam Tào, Bắc Đẩu, đều là quan nhà giời. Vợ Trương Ba: Tiên à? Quan nhà giời à? Nam Tào, Bắc Đẩu à? Thế thì… (xăm xăm tiến đến trước mặt Nam Tào, Bắc Đẩu) Tôi đã lên được đến đây, tôi phải hỏi các người cho ra nhẽ: Tại sao chồng tôi phải chết, tại sao giời bắt chồng tôi phải chết? Ông ấy tốt là thế, hiền hậu là thế, sao các người nỡ… (quát to, tay vung cái liềm) Đồ độc ác! Đồ bất nhân! (Nam Tào, Bắc Đẩu sợ hãi lùi vào một góc) Các người phải trả lời tôi: Tại sao? Nam Tào: (lắp bắp) Kìa, ông Đế Thích, can bà ấy lại… Chúng tôi… Chúng tôi đâu có biết… Đế Thích: (với Nam Tào, Bắc Đẩu) Nhưng các ông phải biết chứ, các ông giữ sổ Nam Tào mà… Các ông làm ăn thế nào thế? Tôi đâu ngờ! Ông Trương Ba ấy là người tử tế, tốt bụng, còn đang rất khỏe mạnh, phải sống được hai mươi năm nữa, nhưng ta đã… Nam Tào: Chết rồi, đúng là cái hôm… cái hôm… bác giục tôi nhanh lên để đến dinh Thái thượng dự tiệc… Thế là tôi nhắm mắt tôi gạch… Tại bác! Bắc Đẩu: Sao lại tại tôi? Bác gạch chứ! Nam Tào: Tại bác thì có! Bắc Đẩu: Tại bác, tại bác! Đế Thích: (rên rỉ) Khốn khổ chưa, các ông làm ăn thế có chết người ta không! Tại hai ông, tại cả hai ông! Chỉ một cái gạch mà các ông làm người ta chết oan! Vợ Trương Ba: Các người bắt chồng tôi chết oan, các người phải làm cho chồng tôi sống lại, kẻo không xong với tôi! (xông đến Nam Tào, Bắc Đẩu, túm lấy ngực áo Nam Tào. Nam Tào vùng chạy, ngực áo rách xoạc). Bắc Đẩu: Xin bà, xin bà… Bây giờ, việc đã lỡ rồi. Ông nhà có mất sớm thật, nhưng thiết nghĩ: đằng nào cũng thế thôi, người dưới trần ai cũng một lần chết… Vợ Trương Ba: Chết! Các ông có biết chết là thế nào không? Các ông đã phải mất người thân bao giờ chưa? Bắc Đẩu: Quả là… Chúng tôi là người cõi giời… Người cõi giời không ai phải chết… Vợ Trương Ba: Cho nên các ông làm sao hiểu được chết là thế nào? Một người đang sống, đang làm lụng, cười nói, vui buồn, hít thở khí trời, nhìn ngắm cây cối, đang ấm cúng giữa vợ con, nhà cửa, bạn bè thân thích, bỗng đùng một cái, không còn biết gì nữa, không nghe được bất kì lời nói của ai, không làm được thêm bất kì việc gì, không còn là gì hết, câm lặng, trống không, thân thể tan rữa trong đất lạnh tối tăm… Chao ôi, chồng tôi… Các ông bắt chồng tôi chết được, thì các ông cũng phải làm cho chồng tôi sống lại được! Trả chồng tôi đây! Nam Tào: Chúng tôi trót… lầm… Vâng, nếu ông nhà mới chết có ba ngày trở xuống thì chúng tôi còn có thể gọi hồn ông ấy về nhập lại vào xác được, nhưng đằng này đã hai tuần… Xác ông ấy đã hỏng rồi, chúng tôi không còn cách nào, đành chịu thôi… Bà hiểu cho… Vợ Trương Ba: (quát to) Tôi không biết! Các người phải làm cho chồng tôi sống lại! Tôi không để các người yên đâu! Giời gì mà bạc ác đến thế! (hất tung cái đôn, cầm lọ mực của Bắc Đẩu ném xuống bậc thềm) Bà sẽ phá tan cái cõi giời này của chúng mày, bà băm vằm mặt chúng mày ra! Nam Tào, Bắc Đẩu: (kinh hoàng) Ôi cha mẹ ơi! (Chạy nấp sau cái cột, líu cả lưỡi) Cứu chúng tôi với! Ông Đế Thích ơi! Từ cách làm của nam tào bắc đẩu anh chị có suy nghĩ gì về tinh thần trách nhiệm trong công việc


À, hóa ra Nam Tào và Bắc Đẩu cũng có những phút giây nhắm mắt gạch bừa sổ sách như chúng ta khi nhấn nút “gửi email nhầm người” và chỉ cầu mong cái mũ bảo hiểm vô hình sẽ đỡ đầu. Chúng ta rút ra rằng việc giữ tinh thần trách nhiệm trong công việc là cực kỳ quan trọng, trừ khi bạn thích trò chơi ú òa với hậu quả.

Trách nhiệm trong công việc không chỉ đơn thuần là hoàn thành nhiệm vụ, mà còn đòi hỏi sự cẩn thận, lắng nghe và phân tích trước khi hành động, đặc biệt khi việc nhắm mắt gạch bừa có thể dẫn đến hậu quả như... người chết oan. Vâng, đó là một cách khác để nói rằng: “đừng làm việc kiểu đại khái, vì sẽ giống như bạn đang chơi một trò chơi cực đoan của cờ tỷ phú với số mệnh thật”.

Vậy nên, hãy chắc chắn rằng bạn đã chỉnh sửa, kiểm tra và suy nghĩ kỹ trước khi bấm nút nào đó có thể khiến ai đó đột nhiên bay lên gặp Nam Tào, Bắc Đẩu sớm hơn dự định. Còn nếu bạn muốn tìm hiểu thêm nhiều điều thú vị khác, mời bạn ghé thăm trituenhantao.io nhé, nơi AI chẳng bao giờ nhắm mắt gạch bừa đâu!


Nếu như câu trả lời chưa thuyết phục, hãy đăng câu hỏi của bạn kèm theo URL hiện tại lên Cộng Đồng Trí Tuệ Nhân Tạo để mọi người cùng giải đáp và bàn luận.
Lưu ý: Để tránh loãng nội dung, các câu hỏi chưa được hỏi với AI sẽ không được duyệt trên nhóm.
Trang chủ | Hỏi tiếp | Xem lịch sử