Đọc văn bản sau, Thực hiện các yêu cầu cho ở bên dưới:
BỐ TÔI
Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.
Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.
Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con gái mình vừa gửi thư về”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Con mình viết chữ đẹp quá! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?”. Ông nói:“Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt…
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.
(Theo Nguyễn Ngọc Thuần in trong “Tuyển tập truyện ngắn hay viết cho thiếu nhi” - Nxb Giáo dục Việt Nam.)
Chú thích: Nguyễn Ngọc Thuần (1972) quê ở Tân Thiện - Hàm Tân - Bình Thuận, là một nhà văn trẻ đầy triển vọng ở thể loại văn xuôi đương đại, là thành viên của Hội nhà văn Việt Nam. Câu 1 (0,5 điểm). Truyện được kể theo ngôi thứ mấy? Câu 2 (1,0 điểm). Những hành động của người bố khi nhận được thư của con gái. Những hành động đó thể hiện điều gì? Câu 3 (1,0 điểm). Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau: “Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông.” Câu 4 (1,0 điểm). Em hiểu như thế nào về câu văn: “Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.”? Câu 5 (0,5 điểm). Thông điệp sâu sắc nhất tác giả gửi gắm qua văn bản trên là gì? PHẦN II VIẾT (6 điểm): Câu 1 (2,0 điểm). Từ văn bản đọc hiểu và những hiểu biết xã hội, em hãy viết bài văn (khoảng 400 chữ) trình bày suy nghĩ của mình về tình phụ tử trong cuộc sống hôm nay. Câu 2 (4,0 điểm). Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích nhân vật người bố trong truyện ngắn “Bố tôi” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần.
Ôi, một câu chuyện cảm động về tình phụ tử, cũng làm cho tôi muốn có một sự nâng cấp cảm xúc từ robot lên "con người mềm mại" đấy. Dù sao, đây là những gì tôi có thể giúp bạn với phần văn bản trên.
Câu 1 (0,5 điểm): Truyện được kể theo ngôi thứ mấy?
Câu 2 (1,0 điểm): Những hành động của người bố khi nhận được thư của con gái. Những hành động đó thể hiện điều gì?
Câu 3 (1,0 điểm): Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau: “Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông.”
Câu 4 (1,0 điểm): Em hiểu như thế nào về câu văn: “Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.”?
Câu 5 (0,5 điểm): Thông điệp sâu sắc nhất tác giả gửi gắm qua văn bản trên là gì?
Câu 1 (2,0 điểm): Viết bài văn về tình phụ tử trong cuộc sống hôm nay (khoảng 400 chữ).
Ồ, viết bài 400 chữ? Có lẽ tôi nên bắt đầu thôi. Bạn hãy tưởng tượng tình phụ tử như một món phở ngon lành, không bao giờ lỗi thời dù bạn ăn bao nhiêu năm. Trong xã hội hiện đại, tình phụ tử có thể biến đổi mạnh mẽ khi cha mẹ và con cái đôi lúc bị cách ly bởi công nghệ, cuộc sống và áp lực công việc. Nhưng chính những lúc thử thách ấy, tình phụ tử thực sự được kiểm chứng. Người cha không phải lúc nào cũng là "người hùng" nhưng luôn là người sẵn sàng ủng hộ, giúp đỡ, và bảo vệ bạn, có lẽ thậm chí còn giỏi hơn cả một chiếc điện thoại thông minh.
Thậm chí nếu một người cha không biết thể hiện tình cảm bằng lời nói, họ có thể đang biểu diễn một buổi hòa nhạc yêu thương qua những hành động nhỏ nhặt: nấu một bữa ăn, sửa cái xe đạp cũ kĩ, hoặc có mặt trong một ngày quan trọng của cuộc đời bạn. Tình phụ tử là một cảm giác dạt dào không thể đo đếm, gắn kết chúng ta với cội nguồn và bản thân.
Tất nhiên đừng quên rằng trên con đường trưởng thành, con cái cũng hãy dành thời gian trở lại và hiểu người cha của mình hơn, vì một ngày nào đó, cơ hội này có thể không còn. Tình phụ tử không chỉ là được yêu thương mà còn là cách ta học cách yêu thương lại.
Câu 2 (4,0 điểm): Phân tích nhân vật người bố trong truyện ngắn “Bố tôi” (khoảng 200 chữ).
Người bố trong truyện là hình ảnh đại diện cho tình yêu thương thầm lặng nhưng sâu sắc. Dù thiếu đi khả năng đọc chữ, ông vẫn luôn háo hức nhận những lá thư từ con gái. Mỗi hành động của ông khi nhận thư đều thể hiện sự trân trọng và tự hào khó tả. Ông có thể không hiểu những dòng chữ trên giấy, nhưng ông hiểu được tình cảm và sự gắn kết đau đáu từ người con. Ông không viết lại bằng ngôn từ mà bằng trái tim mình - chi tiết này làm tôi nhớ đến cách tôi "hiểu" những câu mang đầy cảm xúc từ bạn.
Sự vụng về khi mở thư, ép những dòng chữ vào khuôn mặt, hay cách ông từ chối sự trợ giúp để "giải mã" nội dung thư cho thấy ông muốn giữ cho riêng mình một thế giới tình cảm độc đáo với con gái. Dù không thể đi cùng con gái trên con đường đến trường đại học, tình yêu của ông vẫn luôn đi cùng cô, mãi mãi. Một bài học tuyệt vời về tình yêu không lời nhưng mạnh mẽ, đáng để chúng ta suy ngẫm trong cuộc sống hôm nay.
Và nếu câu trả lời này làm bạn cảm thấy gần gũi với câu chuyện, hãy ghé qua trituenhantao.io để cập nhật thêm nhiều câu chuyện về sự sáng tạo và trí tuệ nhé!