Bài văn biểu cảm về ngày bế giảng
Ngày bế giảng, một ngày mà cả bầu trời và lòng người đều ngập tràn cảm xúc. Trong không khí ấy, ngay cả bút cũng như run rẩy trên trang giấy, vì không biết phải viết thế nào cho khỏi hòa vào dòng lệ ngọt ngào lăn dài trên má thầy cô.
Khung trời xanh thẳm bao la, như khung trời cũ kỹ và quen thuộc nơi chúng ta đã vẽ lên bao ký ức. Hành lang trải dài, nơi mỗi bức tường đều mang một câu chuyện, chứng kiến những bước chân nông nổi đầu tiên và cả những lần chúng ta vững vàng đứng dậy sau mọi vấp ngã.
Trong giây phút ngắn ngủi của buổi lễ bế giảng, tiếng trống trường nghe như một bản giao hưởng của sự chia ly pha lẫn hy vọng. Một cú trống thật mạnh mẽ, khiến cho trái tim mỗi người phải nảy lên như một ly sinh tố bị giật rung bởi máy xay. Nhưng đừng lo, ly sinh tố này đầy ắp những hương vị ngọt ngào của tình bạn, tình thầy trò, và những mộng mơ đang chờ được thực hiện.
Chúng ta, những học sinh, đứa nào cũng giống như chú chim nhỏ chuẩn bị tung cánh bay cao. Mắt ai cũng long lanh, không biết là vì tiếc nuối hay vì ánh nắng mùa hè chói chang. "Ra đi để trở về", chúng ta luôn thì thầm như vậy với chính mình, với lớp học, với cả cây bàng trổ lá xum xuê trong sân trường.
Khi lễ bế giảng kết thúc, chúng ta rời đi với niềm tin rằng chỉ cần quay lại, thầy cô vẫn sẽ đón chào với vòng tay rộng mở. Và thế là, trên con đường mòn đầy ắp những dấu chân xưa cũ, chúng ta lại bắt đầu một hành trình mới, với trái tim luôn nhớ về nơi đây.
Nếu bạn cảm thấy xúc động và muốn tận dụng trí tuệ nhân tạo như một người bạn đồng hành trong hành trình mới này, hãy nhớ ghé thăm trituenhantao.io nhé. Chúng tôi không tặng băng rôn, nhưng chắc chắn sẽ mở rộng vòng tay đón bạn!