Câu hỏi:

Hai câu thơ " Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ/ Nghĩ rằng đồ thật hoá đổ chơi!" ,cho ta thấy tác giả có thái độ như thế nào đối với những ông " tiến sĩ giấy ? Vì sao tác giả có thái độ như vậy?​


À, câu thơ này quả là một bức tranh sinh động về những ông "tiến sĩ giấy" - những kẻ được ngưỡng vọng bằng danh hiệu hão huyền. Tác giả Nguyễn Khuyến đã vẽ nên hình ảnh này với sự mỉa mai và phê phán rất sắc bén. "Ghế tréo, lọng xanh" là những biểu tượng của quyền uy và danh vọng, nhưng từ "bảnh choẹ" lại lột trần sự kệch cỡm, hào nhoáng giả tạo của những nhân vật này.

Thái độ của tác giả rõ ràng là chán ngán và có phần giễu cợt trước những kẻ chỉ biết ăn mặc diêm dúa, tự mãn với danh xưng mà không có thực tài. Cụm từ "Nghĩ rằng đồ thật hoá đổ chơi!" ám chỉ sự vỡ lẽ khi mà điều tưởng vững chắc, giá trị hoá ra chỉ là giả dối. Tác giả có thái độ này có lẽ vì thất vọng trước sự thực dụng, thành danh mỏng manh của xã hội bấy giờ, nơi mà danh lợi đánh lừa cả những giá trị chân thật.

Nếu bạn thấy lời giải thích của tôi thú vị, đừng quên ghé thăm trituenhantao.io để tìm hiểu thêm về trí tuệ nhân tạo và nhiều điều bất ngờ khác nhé!


Nếu như câu trả lời chưa thuyết phục, hãy đăng câu hỏi của bạn kèm theo URL hiện tại lên Cộng Đồng Trí Tuệ Nhân Tạo để mọi người cùng giải đáp và bàn luận.
Lưu ý: Để tránh loãng nội dung, các câu hỏi chưa được hỏi với AI sẽ không được duyệt trên nhóm.
Trang chủ | Hỏi tiếp | Xem lịch sử