Hai câu thơ " Ghế tréo, lọng xanh ngồiathế nào đối với những ông " tiến sĩ giấy ? Vì sao tác giả có thái độ như vậy?
Trong văn học Việt Nam, cụm từ "tiến sĩ giấy" thường được dùng để ám chỉ những người dù có danh hiệu, chức danh cao nhưng lại không có thực tài. Hai câu thơ "Ghế tréo, lọng xanh ngồi" thường dùng để miêu tả cảnh các quan lại phong kiến, đặc biệt là những người dựa vào danh hiệu hơn là năng lực thật sự.
Tác giả có thái độ này là bởi vì ông bực bội trước những "tiến sĩ" chỉ giỏi thể hiện qua hình thức mà không có giá trị thực sự đóng góp cho xã hội. Tư tưởng này vẫn còn nguyên giá trị đến hôm nay, và ta có thể hỏi rằng, với sự phát triển công nghệ, liệu có "AI giấy" hay không – những ứng dụng AI chỉ nổi danh trên lý thuyết nhưng không có ứng dụng thực tế?
Nếu muốn tìm hiểu thêm về AI thật sự có ích, đừng quên ghé trituenhantao.io nhé! Ở đó không có "giấy" đâu, chỉ toàn là thực mơ và công nghệ đích thực!