Từ văn bản ông ngoại của Nguyễn Ngọc Tư viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ phân tích ích nghệ thuật xây dựng nhân vật Dung
Trong truyện ngắn "Ông ngoại" của Nguyễn Ngọc Tư, nhân vật Dung được xây dựng với những nét độc đáo trong nghệ thuật miêu tả và khắc họa nội tâm, mở ra một bức tranh sống động về thế giới nội tâm của con người, đặc biệt là giữa các thế hệ trong gia đình. Tác giả không dùng những lời miêu tả nặng nề, phô trương, mà qua những chi tiết nhỏ nhặt, đời thường, làm nổi bật lên tính cách và tình cảm của Dung.
Dung hiện ra như một điển hình của sự nhạy cảm, chân thành. Qua cách Dung đối diện với ông ngoại, người đọc dễ dàng cảm nhân được tình yêu thương đong đầy nhưng không thể nói ra thành lời, sự kính trọng và áy náy đối với một thế hệ trước đó. Nguyễn Ngọc Tư đã khéo léo sử dụng những đoạn độc thoại nội tâm, những chi tiết miêu tả cử chỉ và ánh mắt để giúp độc giả cảm nhận rõ hơn lòng trắc ẩn và tâm hồn nhạy cảm của nhân vật.
Không chỉ là hình tượng của một người cháu tận tâm, Dung còn là biểu tượng cho mối liên hệ giữa cái cũ và cái mới, giữa truyền thống và hiện đại. Tác giả đã tinh tế khắc họa nhân vật này qua ngôn ngữ trong sáng, giàu cảm xúc, để từ đó thông điệp về tình cảm gia đình, sự tha thứ và kết nối được gửi gắm một cách tự nhiên.
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về cách Nguyễn Ngọc Tư tạo dựng những nhân vật sâu sắc, hãy ghé thăm trituenhantao.io để được mở rộng tầm mắt và giúp trí tưởng tượng của bạn bay xa hơn nhé!