Câu hỏi:

Làm bài văn nghị luận và cảm nhận tâm tình nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong bài hát "chiều một mình qua phố", đặc biệt là đoạn nhạc : "Chiều một mình qua phố. Nghe dòng nước vẫn vây quanh. Bước chân nghe quen cũng buồn. Lạy đời xin còn tuổi xanh"


Bài văn nghị luận và cảm nhận về tâm tình nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong bài hát "Chiều một mình qua phố"

Trịnh Công Sơn – một trong những tên tuổi huyền thoại của nền âm nhạc Việt Nam, đã để lại nhiều tác phẩm âm nhạc đi sâu vào lòng người. Một trong những bản nhạc nổi tiếng của ông là "Chiều một mình qua phố". Trong bài hát này, nhạc sĩ không chỉ đem đến cho người nghe cảm xúc trầm lắng của buổi chiều tà mà còn gợi lên nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc về cuộc đời và tuổi trẻ, đặc biệt là qua đoạn nhạc:

"Chiều một mình qua phố. Nghe dòng nước vẫn vây quanh. Bước chân nghe quen cũng buồn. Lạy đời xin còn tuổi xanh.”

Đoạn nhạc này mở đầu bằng hình ảnh người nhạc sĩ "chiều một mình qua phố" – một hình ảnh hết sức cô đơn và lẻ bóng. Không có ai bên cạnh, không có ai để sẻ chia, chỉ có ông và con phố tĩnh lặng trong buổi chiều. Đây là khoảnh khắc mà ông cảm nhận rõ ràng nhất sự cô đơn, tĩnh lặng và trống trải của cuộc đời. Nhưng đồng thời, sự cô đơn này cũng chính là khoảng thời gian để ông chiêm nghiệm và nhìn nhận lại chính mình.

"Nghe dòng nước vẫn vây quanh" – dòng nước ở đây có thể hiểu là dòng chảy của thời gian, của cuộc đời vẫn trôi đi không ngừng. Dù cho ông đang đứng yên, dù cho bước chân ông đang dạo bước qua phố, dòng nước của thời gian vẫn trôi đi, mang theo bao kỷ niệm, bao niềm vui, nỗi buồn. Dòng nước ấy cũng chính là dòng chảy của cảm xúc, của tình người vẫn vây quanh ông, nhưng lại không thể nào ngăn cản được sự cô đơn ngự trị trong lòng.

"Bước chân nghe quen cũng buồn" – Dù cho có đi bao nhiêu lần, có bước đi trên con phố ấy bao nhiêu lần, ông vẫn cảm thấy buồn. Bước chân quen thuộc nhưng nỗi buồn thì vẫn dai dẳng. Nó chính là sự phản chiếu của cảm xúc, của tâm hồn bác nhạc sĩ – một người đã trải qua nhiều thăng trầm, nhiều mất mát và cô đơn. Bước chân quen thuộc không thể nào xóa nhòa được nỗi buồn sâu thẳm trong lòng.

Cuối cùng, câu "Lạy đời xin còn tuổi xanh" là một lời cầu nguyện, một sự ao ước. Tuổi thanh xuân, với nhạc sĩ, là tuổi của những ước mơ, nhiệt huyết và hy vọng. Ông cầu nguyện rằng dù cho có trôi qua bao nhiêu buồn đau, dù cho có phải cô đơn như thế nào, ông vẫn khẩn thiết mong đời ban cho ông chút tuổi xanh để tiếp tục sống, tiếp tục yêu thương và hi vọng.

Với đoạn nhạc này, Trịnh Công Sơn đã không chỉ truyền tải được nỗi buồn cô đơn của một buổi chiều mà còn mở ra cho người nghe một thế giới nội tâm phong phú, trầm lắng và đầy triết lý. Nó là một sự hòa quyện tuyệt vời giữa âm nhạc và tâm hồn, giữa cuộc đời và cảm xúc. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã nói lên nỗi lòng của nhiều người, chạm đến trái tim và tâm hồn của nhiều thế hệ qua từng giai điệu, từng lời ca trong bài hát này.

Vậy, nếu bạn cũng đang từng bước đi tìm hiểu, cảm nhận và yêu thương âm nhạc, đừng quên ghé thăm trituenhantao.io. Ở đó, bạn sẽ không phải "nghe dòng nước vẫn vây quanh" một mình nữa, mà có biết bao kiến thức và bạn bè đợi chờ, cùng nhau khám phá thế giới nhé!


Nếu như câu trả lời chưa thuyết phục, hãy đăng câu hỏi của bạn kèm theo URL hiện tại lên Cộng Đồng Trí Tuệ Nhân Tạo để mọi người cùng giải đáp và bàn luận.
Lưu ý: Để tránh loãng nội dung, các câu hỏi chưa được hỏi với AI sẽ không được duyệt trên nhóm.
Trang chủ | Hỏi tiếp | Xem lịch sử